Một số người cho rằng
đam mê là yếu tố quan trọng nhất, là động lực thúc đẩy thành công. Tôi không đồng
ý.
Đam mê chỉ đơn giản là
một trạng thái cảm xúc – một trạng thái mang tính nhất thời và không ổn định.
Lý do khiến cho nó được nhiều người ca ngợi đến vậy là vì nó giúp tạo động lực
cho hành động. Mà hành động lại là cái đem lại kết quả.
Chúng ta hãy suy nghĩ
theo hướng này:
Đ = Đam mê
H = Hành động
K= Kết quả
Với điều kiện cho trước:
Đ tạo ra H
H tạo ra K
Kết luận rút ra: Đ tạo ra K
Đây là kết luận đúng về logic.
K đòi hỏi Đ. Không. Không thể suy ra điều này từ những điều kiện cho sẵn.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bạn cũng biết được điều này:
KL tạo ra H
KL không phải Đ
Lúc này, bạn có thể nói rằng kết luận “K đòi hỏi Đ” là hoàn toàn sai.
KL = Kỷ luật
Tới đây chắc bạn đã hoa mắt chóng mặt rồi nhỉ? Vậy tôi xin diễn giải bằng
lời như sau:
+ Kết quả do hành động sinh ra (không có hành động, không có kết quả)
+ Niềm đam mê có thể dẫn tới hành động, do đó, nó có thể tạo ra kết quả
+ Tính kỷ luật cũng có thể dẫn tới hành động, do đó, nó cũng tạo ra kết
quả
Vì thế, đam mê không phải là yếu tố bắt buộc phải có để tạo ra kết quả. Đam
mê không phải là yếu tố cần thiết để đem lại thành công.
Vậy thì cái nào tốt hơn: Niềm đam mê hay tính kỷ luật? Tôi cho rằng kỷ
luật là động lực tốt hơn.
Giống như tất cả các trạng thái cảm xúc khác, đam mê lên xuống thất thường.
Đôi khi bạn có động lực rất lớn. Đôi khi lại không thế. Niềm đam mê có khi bốc
cao ngùn ngụt, có khi lại trượt dài như xuống dốc không phanh; vì lẽ đó, nếu bạn
hành động dựa vào mức độ đam mê, thì các kết quả bạn thu về cũng sẽ phụ thuộc
vào các cảm xúc của bạn. Bạn cảm thấy đam mê ư? Vậy thì sẽ có những hành động
tuyệt vời và kết quả tuyệt vời. Bạn không cảm thấy đam mê? Hành động yếu ớt và
kết quả bình thường.
Lấy đam mê làm động lực duy nhất sẽ không thể bảo đảm thành công, cũng
giống như không thể lấy tình yêu ra mà bảo đảm cho một mối quan hệ lâu dài.
Tính kỷ luật tự giác còn quan trọng gấp nhiều lần niềm đam mê, đặc biệt
là trong công việc. Thực ra, nếu bạn nâng tính kỷ luật lên một cấp độ cao, thì
nó sẽ khiến niềm đam mê phải bẽ mặt.
Tính kỷ luật cho phép bạn
thực hiện hành động, và do đó bạn có thể đạt được kết quả bất kể tình trạng cảm
xúc của mình ra sao. Trong khi niềm đam mê đến và đi bất chợt, thì tính kỷ luật
lại đem lại sự bền vững và ổn định. Và bởi vì không bị cảm xúc ngáng đường, nên
các quyết định của bạn có khả năng thu được thành công cao hơn do chúng được đưa
ra dựa trên một trạng thái tinh thần ổn định chứ không dựa vào những lên xuống
thất thường của cảm xúc.
Nếu bạn ở vào những
hoàn cảnh sau, bạn sẽ chọn điều gì?
- Nếu bạn sắp trải qua một
ca mổ tim, bạn muốn người thực hiện nó là một bác sĩ có kỷ luật, bình tĩnh, hay
một bác sĩ có niềm đam mê nhưng không có kỷ luật?
- Nếu bạn đang bị điều
tra về tội giết người, bạn muốn luật sư bào chữa là người có kỷ luật, bình tĩnh,
hay là người có niềm đam mê nhưng không có kỷ luật?
- Nếu bạn đang bay trong
một tàu vũ trụ, bạn muốn nhóm điều khiển mặt đất là những người có kỷ luật,
bình tĩnh, hay có niềm đam mê nhưng không có kỷ luật?
Đam mê là tốt, nhưng nó
chỉ là bề mặt. Nó cần có sự trợ giúp của tính kỷ luật.
Tuy thế, kỷ luật lại có
vẻ “kém tiếng” hơn. Ngày nay, sự đam mê được chú ý hơn bởi vì nó “ồn ào” hơn.
Thủy Nguyệt Sưu Tầm và
Dịch
Nguồn
http://thuy-nguyet.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét