Mình rất thích cách ví von của
nhà báo Lê Thanh Phong trong bài viết này. Hóa ra cuối cùng thì Hòa Thân,
Muammar Gadaffi (170 tỷ USD), Hosni Mubarak (70 tỷ USD)… và gần đây nhất có lẽ
là Viktor Yanukovych đều chỉ là những anh “thủ kho”, giữ của cải cho người khác
mà thôi. Thế giới và đặc biệt là Việt Nam có biết bao nhiêu anh chàng
“thủ kho” như vậy nữa. Sớm muộn gì rồi họ cũng buộc phải giao lại “kho”, mong
họ sớm thức tỉnh và tự nguyện giao sớm.
“Người ta từng xuýt xoa về đống
tài sản 70 tỉ USD mà ông Mubarak vun vén trong mấy chục năm cầm quyền, bỗng
dưng một ngày tay trắng. Hóa ra suốt đời của Tổng thống Mubarak, chỉ làm thân
phận của một người “thủ kho”, giữ của cải cho người khác. Hình ảnh ông Mubarak
nằm trên cáng đến hầu tòa và xin giao nộp tài sản để cứu cái mạng già bệnh tật,
đã để lại dấu ấn đậm đà trong tâm trí của những ai có “chân dung” tương tự.”
“Nhưng ghê gớm hơn cả về tài sản
và bi kịch có thể tính tới nhân vật Muammar Gadaffi – cựu tổng thống Libya . Quyền
lực tưởng chừng vô song, tài sản đã là vô biên, nhưng cả hai thứ đó không cứu
được thân ông trong chiếc ống cống. 170 tỉ USD tham nhũng của Gadaffi không còn
lại được một xu méo trên bàn tay ông khi bị đưa vào trong thùng đựng thịt đông
lạnh. Hóa ra, Gadaffi cũng chỉ là tay “thủ kho” tầm cỡ, quản lý một kho tài sản
khổng lồ, nhưng không có được một cắc lương hưu mà lãnh những viên đạn vào
ngực.”
“Tài sản Hòa Thân vơ vét nhiều
bằng quốc khố của nhà Thanh thu trong 15 năm. Và cuối cùng gã “thủ kho” của mọi
thời đại này bị giết chết, tài sản bị tịch thu.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét