Thế giới ta đang sống chính là pháp giới(TT 27-02-2008)
“Ngày nay, ngành vật lý, nhất là vật lý lượng tử, đã thừa nhận rằng sự xuất hiện của vũ trụ phải được xem là mối tương tác giữa vật được quan sát và người quan sát, chứ không phải bản chất vũ trụ tự nó là như vậy. Cách nay 2.500 năm, Phật giáo cũng đã cho rằng vũ trụ xuất hiện phù hợp với cái mà chúng ta tạm gọi là “nghiệp” của mỗi con người, phân thành “chính báo” và “y báo”. Theo đó, chính báo chỉ cái thân và cái tâm của chúng ta, còn y báo là vũ trụ quanh ta.” Nghĩa là “mỗi người nhìn thấy vũ trụ một cách khác nhau”.
“Ngày nay, ngành vật lý, nhất là vật lý lượng tử, đã thừa nhận rằng sự xuất hiện của vũ trụ phải được xem là mối tương tác giữa vật được quan sát và người quan sát, chứ không phải bản chất vũ trụ tự nó là như vậy. Cách nay 2.500 năm, Phật giáo cũng đã cho rằng vũ trụ xuất hiện phù hợp với cái mà chúng ta tạm gọi là “nghiệp” của mỗi con người, phân thành “chính báo” và “y báo”. Theo đó, chính báo chỉ cái thân và cái tâm của chúng ta, còn y báo là vũ trụ quanh ta.” Nghĩa là “mỗi người nhìn thấy vũ trụ một cách khác nhau”.
“Nhưng
vì nghiệp của chúng ta giống nhau quá, nên khi chúng ta thấy giống nhau, chúng
ta tưởng rằng chỉ có một vũ trụ duy nhất. Hãy lấy một thí dụ, thông thường khi
chúng ta đi xe đến ngã tư, gặp đèn đỏ thì dừng, gặp đèn xanh đi tiếp. Giả định
rằng có một người bị mù màu, đối với anh ta, tín hiệu đèn giao thông không phải
là màu sắc, mà theo thứ tự trên dưới, đèn phía trên sáng thì dừng, đèn phía dưới
sáng thì đi. Chúng ta không hề biết anh ấy bị mù màu, không biết anh ấy nhìn
đèn giao thông khác chúng ta bởi anh ấy tuân theo hiệu lệnh đèn giao thông như
chúng ta. Thậm chí nói miệng với nhau thì anh ta cũng gọi là “đèn xanh, đèn đỏ”
như chúng ta. Thực tế là có hai cây đèn, đèn xanh, đèn đỏ và đèn trên, đèn dưới.
Tương tự như vậy, vũ trụ hiện ra theo mức độ của mỗi người”.
“Đối
với tôi và bạn, đóa hoa là đóa hoa, nhưng với con vi khuẩn thì đóa hoa là thế
giới của nó, còn với con ong thì đóa hoa là một bữa tiệc. Tôi và bạn cùng thấy
đóa hoa là đóa hoa vì như cách lý giải của nhà Phật, chúng ta có cùng “cộng
nghiệp”. Thế nhưng còn có “biệt nghiệp”. Khi xem một trận đá banh, có người chỉ
thấy một cầu thủ đang lừa banh, người am hiểu một chút thì thấy vài ba đồng đội
đang di chuyển để nhận banh, người sâu sắc thì thấy 22 cầu thủ đang vận động,
còn ông huấn luyện viên thì biết cả cầu thủ nào cần phải thay ra khi điều chỉnh
đấu pháp. Mức độ am tường đó chính là khái niệm “biệt nghiệp” trong nhà Phật,
khiến chúng ta nhìn thấy thế giới này một cách khác nhau”.
Xem thêm : Hạnh phúc, quyền uy, lòng tham...(DNSGCT 30-01-2009), Để cùng hướng thiện(TBKTSG 03-02-2011)
Xem thêm : Hạnh phúc, quyền uy, lòng tham...(DNSGCT 30-01-2009), Để cùng hướng thiện(TBKTSG 03-02-2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét